Saturday, July 11, 2009

Đòn bẫy để vươn tới Quốc Tế # Lever to reach the International

Tui đặt chân sang Hàn mùa xuân năm 2006, chân ước chân ráo, làm đề tài trật lên duộc xuống, chẳng bao giờ có suy nghĩ đến việc mình có thể đi một hội nghị quốc tế vì không dễ dàng đối với sinh viên (bạn có thể xem bài ngày 09 tháng 07 để hiểu thêm ^-^~). Sau những nỗ lực không ngừng của tui (1 tuần ngủ ở bệnh viện liên tục 4-5 ngày) và cũng có may mắn trong đó nữa, sang đến đầu năm 2007, một trong những đề tài của tui có chút tiến triển và sếp Min kêu tui báo cáo ở hội nghị “Korean Society of Molecular Medicine”, rồi sếp còn kêu tui đăng ký thử dzô cái mục tham gia thi đấu “Young Investigator Award”. Tui có biết mô tê gì đâu, rùi vài tuần sau sếp cho hay là tui đã được chọn vào vòng thi đấu, có 4 người chọn 1… Hehe, từ lúc đó trở đi sếp chăm… nghía bài báo cáo của tui lắm, sửa tới sửa lui, kêu thêm cái này cắt cái kia, báo cáo thử lên thử xuống, chèn thêm film này film nọ nữa, túm lại như sếp nói “Báo cáo là một trò chơi, bài báo cáo phải thật hấp dẫn - dùng từ của sếp là trông sao cho sexy một tí…hehe”.

(Bài báo cáo của tui sau biết bao sữa chữa của sếp Min, hehe

My final version after many corrections from Prof. Min, hehe)

I came to Korea in Spring of 2006, everythings were strange to me, the my projects were not going well. I had never thought I could attend an International Conference because it is not easy to students liked me (for more information you can look up in previous post 09 July ^-^~). After my unceasing efforts (I usually stayed in hospital 4-5 days a week) and also lucky, at the beginning of 2007, one of my projects had some promising points and Prof. Min asked me to orally present in a National Conference of “Korean Society of Molecular Medicine”, as well as asked me to try to submit for “Young Investigator Award” competition. At that time, I did not have any idea. Several weeks latter, Prof. Min told me that I were selected to compete for for “Young Investigator Award”, there would be 4 persons and selected 1… From such time, Prof. Min always looked over my power point presentation, added somethings, deleted somethings… heard my presentation many times, corrected over and over… he said that “oral presentation is a game, the presentation’s slices need to be very beautiful and attractive as his word… it need to be sexy…hehe”.

Tất cả mọi người trong lab đã định ngày lên Seoul dự hội nghị vào sáng sớm ngày tổ chức hội nghị, vậy mà đến chiều trước ngày hôm đó bất thình lình sếp kêu tui làm cho xong thí nghiệm hôm đó rồi đi lên Seoul trước với sếp, tui đã chuẩn bị quần áo gì đâu, nhưng may là lúc đó tui hay ở lại bệnh viện nên có đem mấy bộ đồ theo, thui thì chiều ý sếp, đi luôn… tối hôm đó sếp kiểm tra và góp ý cho bài báo cáo của tui lần cuối, đến gần 2 giờ sáng mà còn sửa tới sửa lui hix, hix… Sếp cẩn thận quá làm tui cũng lo, sáng sớm hôm đó tui thức lúc 6 giờ sáng, không xuống ăn sáng mà ngồi luyện nói,…

(Chúng tôi đến ga YongSan ở Seoul, lúc ấy mọi thứ vẫn còn lạ lẫm với tui ^^

We arrived in YongSan Station, Seoul, to strange to me at that time ^^)


All of our lab members supposed to go to Seoul for this conference in early morning of that day. However, in the afternoon of the day before that day, Prof. Min asked me to complete my experiments and go with him to Seoul. I did not prepare my luggage yet, but luckily caused I used to stay in hospital so I always had some clothes, just packed them up and here we gooo… At that night, he checked my file again, suggested many things and corrected many slices until 2 am, hix… He was so careful that made me worry, so I just slept 4 hours, woke up at 6 am, gave up the breadfast and practice my presentation over and over…

(Thực tập nói trước khi lên báo cáo... run...

Praticing before my turn... so nervous...)

Vì đây là lần đầu tiên tui báo cáo miệng trước một hội nghị Quốc Gia nên tui đâu có nhiều kinh nghiệm đâu, nhất là…trang phục, hehe… Hôm trước sếp kiu tui đi gấp quá nên tui đâu có kịp về ký túc xá tuốt tận trường Chonnam lấy cái cáo vét của ông anh cho trước khi qua và mấy cái cà ra vát,… hehe tối hôm đó khi ở khách sạn sếp hỏi tui “định mặc cái gì khi báo cáo, có áo jacket không?” tui nói là “dạ không mang theo, sếp đừng lo, em có áo sơ mi tay dài này lịch sự lém, hehe”, thế là sếp cũng an tâm… Đến trước lúc báo cáo, sếp Tae còn cẩn thận coi lại trang phục của tui một lần nữa, sếp Tae nhất định cho tui mượn cái áo vét và cái cà ra vát… híc híc, tui thì nhất định không chịu mượn đâu, cuối cùng giằng co tui phải đeo cái cà ra vát của sếp Tae, hehe… trông bảnh hơn rất nhiều, cái này phải cảm ơn sếp Tae… Tui tin là nó giúp tui tự tin hơn và may mắn hơn trong buổi đó…

(Nhóm chúng tui ăn trưa chung ^^

Our team had luch together ^^)


This is my first oral presentation at a National Conference, so I did not have much experience, especially clothing, hehe… Because this time, I went to Seoul without expectation, so I did not bring my jacket as well as ties (all of them were in Chonnam Dormintory… so far…). In the day before, in Hotel, Prof. Min asked me “Which clothes would me wear when presenting? Did you bring your jacket?” I replied “I brought my long-sleeve T-shirt, don’t worry, it’s looked very fomal, ㅋㅋ” hehe that make him feel peace in his mind… Just before my presentation, Dr. Tae wanted to check my clothes again, he asked me to take his jacket and his tie but I refused… but finally he insisted me to use his tie, hehe… and I looked better in his tie,… thanks so much Dr. Tae… I believed that made me more confident and luckier…

(Trông tui có bảnh bao hơn không nè?! Cảm ơn sếp Tae nhiều, hehe! ^^

Am I looked better with your tie?! hehe thanks to Dr. Tae! ^^)

(Một trong những đối thủ - One of my competitor)

(Tui nè ^-^~ It’s me!)

(Một trong những đối thủ - One of my competitor)


(Một trong những đối thủ - One of my competitor)


À, còn 1 người tui không thể không nhắc tới là chị Ari, ngày hôm đó đã kiên nhẫn đợi tui cho đến cuối buổi (hơn 6 pm) hội nghị để chờ thông báo danh sách người đoạt giải, vì mọi người phải rời hội nghị để bắt tàu về Gwangju (lúc 5 pm), sếp Tae nhận trách nhiệm dẫn đoàn về nên cũng không thể đợi, kết quả thì có thể sẽ biết sau đó nhưng tui thì nhất định đợi xem kết quả thế nào, tui khăng khăng nói với mọi người là tui biết cách về, đừng lo tui sẽ về sau. Mọi người ra về rồi thì chị Ari hỏi tui “có biết đi về bằng cách nào không?” tui nói “Dạ, có nghe là sẽ đi về được bằng tàu hoặc bus”, chị lại hỏi tui thêm “có biết đi đến bến tàu lửa hoặc bến buýt bằng cách nào không?” tui tự tin nói “dạ, bằng tàu điện ngầm”, chị hỏi thêm “có biết đi tàu điện ngầm như thế nào không?” (vì tàu điện ngầm ở Seoul rất phức tạp, tui đi được có mầy lần mà toàn là đi theo nhóm) hehe… “dạ, không rõ lắm nhưng em có thể hỏi đường, em biết chút tiếng Hàn…”. Hehe, chị Ari chỉ nói là “Tui lớn gang lắm…” và chị quyết định chờ tui cùng về chuyến tàu trễ hơn để chắc chắn là tui an toàn… (ㅠㅠ) hix hix, cảm ơn chị đã bên tui lúc đó, làm tui cũng vững tin hơn khi ở lại cái Seoul bự chảng và lạ lẫm này… chụp dùm tui những tấm hình lĩnh giải đáng nhớ… Cảm ơn chị rất nhiều…

Tui đã chiến thắng d(^-^)b

I won the prize d(^-^)b

Ah, there was another person I never forget… Ari sister… She patiently wait for me until the end of this conference (over 6 pm) to hear the announcement of awardee. Other people need to leave conference earlier (around 5 pm) to take the train to come back Gwangju. Dr. Tae had responsible to bring all our members back, actually this result we could know later by phone, but I insisted to “stay until the end and, I would go back by myself later and I knew the ways”. After other people left, Ari sister asked me “Do you know how to come back Gwangju” I said “yes, by train or bus”; she asked “Do you know how to go to strain or bus stations?” I confidently said “yes, I know… by subway”; she asked me more “Do you know how to go there by subway?” I confused… “not…really… but I can asked people, I knew a little bit Korean”. Hehe, Ari sister just told me “You’re so brave…” and decided to stay with me and to go with me to Gwangju by the late train to make sure I would be safe… (ㅠㅠ) Thanks to be with me, it made me feel more confident to stay in Seoul, such a big and strange place to me at that time… took some precious pictures when I got the prize… Thanks so much Ari sister…

(Chị Ari cùng chia xẻ niềm vui với tui ^^~

We shared the happiness ^^~)

(Dr. Bara chúc mừng chiến thắng của tui ^^*

Dr. Bara congratulated me! Thank you ^^*)

Và lúc tên tui được vang lên khi công bố người đoạt giải, tui thấy thật vui mà cũng thật xúc động, cảm ơn mọi người trong lab rất rất nhiều, và đặc biệt cảm ơn sếp đã không ngừng chăm chút cho bài báo cáo của tui thêm hoàn thiện, cảm ơn sếp Tae đã cương quyết bắt tui đeo cái cà ra vát để tôi thêm bảnh bao; cảm ơn chị Ari đã lo lắng và chia sẻ tình cảm như của một người chị cho đứa em trai cứng đầu này…

When my name was called to win the prize, I was very happy and touched. Thanks all our lab members supported me, especially, Prof. Min with valuable corrections on my presentation; Dr. Tae insited me to take his tie that made me more handsome, confident and lucky, hehe; Ari sister took care for me, a headstrong younger brother…


Thành công này sẽ không bao giờ có được nếu không có được sự hỗ trợ của mọi người.
This success would be never happened unless the supports came from all of you.



Và thành công này đã đưa tui tham gia hội nghị to hơn ở nước ngoài năm đó, hội nghị Quốc Tế năm 2007 ở Rhode Island…
And this success leaded me to attend a bigger conference in that year, an International Conference in Rhode Island 2007…

6 comments:

  1. Kinh nhi! H moi bit duoc het su tich doat giai thuong dau tien cua anh V.
    Va h moi biet duoc anh cua mi`nh NGUA the nao! hahaha...
    Ky ten: HORSE M.

    ReplyDelete
  2. 1- Van con nho rat ro~ la hoi ban Vu dat giai Award 07 da kho^ng co' khao mac du ban hien nay` co^~ vu~ nhiet tinh`, hix hix (Ma` cong nhan lan do ban V cu*` thiet)
    2- Dong y voi em Thuy la V rat NGU*A.
    3- Viet entry ma nhieu con hon ga` d*e? tru*ng' nua sao cm kip. ???
    4- Cm cho entry lien truoc: thich cai hinh cua em Thuy ben may IVIS gi gi do...
    5- Wish u all the best of luck !

    ReplyDelete
  3. Reply to mimosa...

    Cảm ơn bạn hiền chịu khó comment cho mấy cái trứng gà đẻ hơi… lẹ này nhá, hehe…
    Năm ấy, 2007 ấy, tui là tui lãnh giải nhưng mà có đụng được đồng xu cắc bạc nào đâu, họ chuyển tiền trực tiếp để mua vé may bay cho tui á… hix hix, hehe nên tui bù lại bằng socola M&M NewYork rùi đó he? Quà SV mè, nhỏ kích thước nhưng bự tình cẻm mè ^-^~
    Wish bạn hiền luôn khỏe, dzui dzẻ để đọc blog tui tiếp he…

    ReplyDelete
  4. 1- TU nhien doc lai thay nho*' Han` nhieu qua' xa' luon, hix hix...
    2- Chi Ari tot bung qua hen, cong nhu*n. co nhieu nguoi Han tot bung thiet do
    3- Chia "SE", chu hong phai chia "XE" nha, hihi mistype hoai la ko duoc dau do'

    ReplyDelete
  5. Không có thành công nào từ trên trời rơi xuống, cũng không có thành công nào mà thiếu sự hỗ trợ của tập thể. Ngươi giỏi, và may mắn, vì có một tập thể tuyệt vời hỗ trợ! Cố gắng lên nghe!

    ReplyDelete
  6. Gio moi biet thanh tich cua ban minh :) Congrats!
    -Diem Hang

    ReplyDelete

Thanks for stop by my blog, leaving your words, sharing your feeling with me... Sincerely ^^

Related Posts with Thumbnails