Ngươi và ta quen nhau được bao lâu rùi te… một, hai, ba,…tám, chín… hehe 9 năm rùi đó, từ hồi mà ta mới lần đầu gặp ngươi lúc thi đại học vì cái tên có chung chữ “Vờ”, đến lúc này ngươi đã học xong bên Đức về mở công ty rồi he, lẹ thiệt…
Nhắc tới ngươi là nhắc đến biết bao kỷ niệm thời đại học, cái thời mà băng đảng 4 đứa gồm ngươi, xù, anh Thái và ta. Trưa trưa kéo nhau qua quán 217 đầu đường Nguyễn Văn Cừ ăn cơm trưa, dù xa tí nhưng ngon và rẻ, đặc biệt là cô chủ quán rất niềm nở, luôn cười và pha trò, chứ không phải ăn trong cantin trường với cái mặt hầm hầm chít tiệt của cha chủ quán trường mình! Nhắc đến cha này là tui muốn nổi điên, “tiền trao cháo múc” mà seo cha này bonus luôn cái mặt đao phủ và cái giọng nói nghe mất cảm tình, làm như tui xin ăn không bằng, không phải riêng tui mà đứa sinh viên nào cũng bị thế, thằng cha này đúng là không có khiếu bán hàng, mà không biết làm sao trúng tuyển dzô làm đầu bếp trường mình he, ta mà làm hiệu trưởng chắc tui đuổi cha này thẳng cẳng J. Hehe, nhờ ăn bên kia đường mà băng của mình có thêm món tráng miệng miễn phí là… Trái Trứng Cá, tui được cái hơi cao, anh Thái được cái hơi nặng nên luôn kiếm được kha khá cho cả bọn.